Luật sư Nguyễn Thanh Hà – Chủ tịch Công ty Luật SB LAW trả lời trên Truyền hình Quốc hội trong Chương trình HIỂU ĐÚNG – LÀM ĐÚNG về Tội mua bán người.
Tình huống: Chị Thu mới học hết lớp 12 nhưng vì học quá kém nên không thể thi đại học đành tính chuyện đi làm kiếm tiền. Do kém hiểu biết nên Thu đã bị Hoa – hàng xóm của nhà mình lừa bán qua biên giới. Sau 1 thời gian tìm cách trốn về nhà, chị Thu đã tìm luật sư để tố cáo tội của chị Hoa.
Tại cửa hàng bán quần áo: | |
Linh | Em ơi, lấy cho chị thử cái váy này với |
Thu | Dạ vâng, chị đợi em 1 tí |
Linh thử váy xong đi ra: | |
Linh | Em có thấy chị mặc cái này hơi béo không? |
Thu | Đúng là hơi béo chị ạ. Chị mặc cái này nhìn eo chị cứ như cái bánh mỳ ý trong khi mông thì chẳng thấy đâu, hơn nữa da chị lại tai tái, mặc màu này tự nhiên thành như kiểu da nâu ý chị ạ |
Linh | Đến thế cơ à, thôi em cho chị thử cái váy kia đi |
Linh thử váy xong đi ra: | |
Thu | Ôi, chị ơi, cái này không hợp với chị đâu, trông chân chị cứ ngắn 1 mẩu ý. Người chị chỉ hơi tròn thôi mà em thấy mặc cái này còn tròn lên gấp đôi, gấp 3 ý. |
Linh | Làm gì đến mức thế nhỉ, chị thấy cũng được mà |
Thu | Ôi, người trong cuộc làm sao sáng suốt bằng người ngoài cuộc được, chị cứ tin ở con mắt thẩm mỹ của em |
Linh | Thôi, em lấy cho chị cái váy này xem sao |
Linh vừa thử váy đi ra: | |
Linh | Cái này có vẻ đẹp nhất trong 3 cái |
Thu | Em lại thấy xấu nhất ý chị ạ, trông chị mặc cái này là buồn cười nhất đấy, chẳng ra điệu đà, chẳng ra công sở, nói chung chẳng đâu vào đâu |
Lần này, Linh khó chịu không nói gì vào thay quần áo, một lúc sau đem 3 cái váy đem trả Thu : | |
Thu | Chị thử thêm đi ạ |
Linh | Thôi, khỏi, chỗ em chẳng có cái nào đẹp cả, chị đi hàng khác |
Thu | Ơ, còn nhiều váy đẹp lắm chị ơi, chị xem thêm đi ạ |
Linh không nói gì, phi thẳng ra cửa trước sự ngỡ ngàng của Thu. Chuyển cảnh buổi tối, Thu đang ngồi bán hàng ngáp dài ngáp ngắn thì chủ cửa hàng đến | |
Thu | Em chào chị ạ, hôm nay chị ra sớm thế ạ? |
My | Hôm nay tình hình buôn bán thế nào? |
Thu | Dạ, chắc hôm nay trời nắng quá chị ạ nên cả ngày em bán được 1 cái áo chị ạ. |
My | Cái gì, 1 cái áo? Thôi, từ mai cô có thể nghỉ việc, đây là tiền lương làm việc 1 tuần của cô |
Thu | Ơ, chị ơi, em có làm gì sai đâu ạ mà chị đuổi việc em. Em đi làm chăm chỉ, đi sớm về muộn, nhiệt tình tiếp khách như chị dặn rồi mà chị |
My | Ừ, nhiệt tình tiếp khách quá nên cô toàn đuổi khách của tôi, may mà khách qua mua là bạn tôi chứ không tôi lại không biết mình thuê phải 1 nhân viên “khéo mồm” quá thể đáng |
Thu | Chị ơi, chị đừng đuổi việc em mà, em hứa sẽ làm chăm chỉ, bán thật nhiều hàng cho chị mà, từ mai em sẽ cố gắng hết mình ạ |
My | Không cần nói nhiều nữa, tôi tìm được người mới rồi, cô có thể thu dọn đồ ra về |
Thu nước mắt ngắn nước mắt dài lủi thủi đi ra cửa. Chuyển cảnh ngày hôm sau, Thu đang lang thang ở ngoài cửa nhà thì nhìn thấy Hoa xúng xính váy áo đi qua: | |
Hoa | Thu, Thu đúng không? |
Thu | Ơ, chị Hoa. Chị đi đâu mấy năm qua thế? Em hỏi mọi người mãi mà chẳng ai biết tin tức gì của chị |
Hoa | Ôi, chuyện dài lắm nhưng đúng là nhờ có chuyến đi này mà cuộc đời chị sang trang hẳn đấy |
Thu | Đúng rồi, trông chị cứ như quý bà ý, vòng vèo cứ đầy tay đầy chân thế này |
Hoa | Ôi, mấy cái lặt vặt ý mà. Mà dạo này em đi học hay đi làm gì rồi? |
Thu | Em chán lắm chị ạ! Em tốt nghiệp lớp 12 rồi nhưng không thi được đại học nên bố mẹ em bắt đi làm. Mà em cứ đi làm ở đâu được 1-2 tuần là bị cho nghỉ việc. Giờ em đang thất nghiệp, mà về nhà thì bị bố mẹ trì triết, em chán lắm chị ạ |
Hoa | Ôi, tưởng chuyện gì, đi theo chị, đảm bảo chỉ vài năm sau là em sẽ có thành tựu như chị |
Thu | Thật hả chị? Nhưng làm gì hả chị? Làm ở đâu ạ? |
Hoa | Mấy năm vừa rồi, chị lên Lạng Sơn rồi sang Trung Quốc bán hàng đấy. Ở bên đó bán hàng dễ lắm, ko cần phải biết ăn nói, không cần phải biết tiếng, hơn nữa lương lại cao mà có phụ cấp ăn, uống, ở nên gần như em làm được bao nhiêu là để dành được bấy nhiêu. Cứ đi vài năm là yên tâm cầm mấy trăm triệu về nhà. |
Thu | Thật hả chị? Nhưng thủ tục sang bên Trung Quốc có dễ không ạ? Có phải làm giấy tờ gì không ạ? |
Hoa | Đơn giản lắm, mình đi sang biên giới chứ có phải đi vào thủ đô hay thành phố nào lớn đâu, chị có bạn ở trên đó nên sẽ nhờ được người ta lo hết mọi giấy tờ cho em rồi |
Thu | Thế em có phải chuẩn bị gì không ạ? |
Hoa | Không cần gì, chỉ cần vài bộ quần áo thôi, lên đó thiếu gì chị sẽ mua cho em, không phải lo |
Thu | Ôi, em cám ơn chị nhiều ạ, để em về nói với bố mẹ em 1 câu |
Hoa | Ấy, đừng tiết lộ thông tin vội, em cứ về bảo bố mẹ là qua nhà bạn chơi đã rồi khi nào công việc ổn định mới nói cho bố mẹ biết. Em mà nói bây giờ nhỡ bố mẹ em không cho đi thì làm sao? |
Thu | Ừ, đúng là bố mẹ em cũng không muốn cho em đi xa, may mà chị nhắc em |
Hoa | Nếu không phải vì quí em thì chị chẳng bao giờ giới thiệu việc này cho em đâu, họ hàng nhà chị còn đang xếp hàng nườm nượp mà chị còn chưa nhận đâu |
Thu | Vâng, thế chị đợi em 1 tí, em về thu dọn hành lí rồi đi luôn với chị ạ |
Hoa | Ừ, đi nhanh lên, chị đợi em |
Thu vừa đi thì Hoa nhấc máy lên gọi điện thoại: | |
Hoa | Chuẩn bị nhé, có hàng, chắc sáng mai lên đến nơi |
Chuyển cảnh 3 tháng sau, Tú đang đi làm thì nhận được cuộc điện thoại: | |
Tú | Vâng, tôi Lúa đây ạ, sao ạ, tìm thấy em gái tôi rồi ạ, vâng, vâng tôi sẽ lên trên đó ngay ạ |
Tú dập máy, mặt mũi hớn hở. Chuyển cảnh ngoài đường, Tú và Thu chạy đến ồm chầm nhau khóc lóc: | |
Thu | Anh ơi, em xin lỗi |
Tú | Cô có biết tự nhiên cô mất tích như thế, bố mẹ ở nhà lo cho cô lắm không? |
Thu | Em biết lỗi rồi ạ. Em không ngờ con mụ Hoa nó lại lừa em lên biên giới rồi bán em cho bọn Trung Quốc như thế |
Tú | Sao lại ngu dại nghe lời nó thế hả? Bọn khốn nạn đấy có làm gì với cô không? |
Thu | Chúng đưa em vào nhà chứa anh ơi, em không chịu tiếp khách chúng tra tấn em đủ kiểu, may mà em gặp được một người tốt nên họ đã giúp em trốn thoát. |
Tú | Thôi, về nhà là tốt rồi, về nhà với anh rồi anh sẽ tìm cách để cho con mất dạy kia đền tội. |
Thu | Vâng ạ, huhu |
Chuyển cảnh ngày hôm sau, Thu với Tú tìm đến luật sư để xin tư vấn. |
Luật sư tư vấn:
Hành vi mua bán người là hành vi bị nghiêm cấm. Tại Điều 3 Luật Phòng, chống mua bán người năm 2011 các hành vi bị nghiêm cấm, trong đó có hành vi mua bán người theo quy định tại Điều 119 Bộ luật Hình sự năm 1999 (sửa đổi, bổ sung năm 2009).
Điều 119 Bộ luật Hình sự năm 1999 có quy định về Tội mua bán người như sau:
“1. Người nào mua bán người thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.
- Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ năm năm đến hai mươi năm:
a) Vì mục đích mại dâm;
b) Có tổ chức;
c) Có tính chất chuyên nghiệp;
d) Để lấy bộ phận cơ thể của nạn nhân;
đ) Để đưa ra nước ngoài;
e) Đối với nhiều người;
g) Phạm tội nhiều lần;
3. Người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ năm triệu đồng đến năm mươi triệu đồng, phạt quản chế hoặc cấm cư trú từ một năm đến năm năm”.
- Hành vi của chị Hoa:
Lừa bán chị Thu qua biên giới hành nghề mại dâm.
=> Theo quy định trên chị Hoa có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự về Tội mua bán người.
Hình phạt: bị phạt tù từ năm năm đến hai mươi năm (Điểm a, điểm đ Khoản 2 Điều 119).
Như vậy, trong trường hợp này chị Thu nên đến cơ quan công an trình báo về vụ việc này, làm đơn tố cáo hành vi mua bán người qua biên giới của chị Hoa để có những biện pháp trừng phạt thích đáng.